Tuyển tập những bài bác thơ lục chén bát về thầy cô giáo cực kì Ai trong bọn họ cũng đã từng có lần ngồi trên dòng ghế đơn vị trường, nghe những bài xích giảng của thầy cô. Chắc chắn rằng đó đang là hồ hết kỉ niệm không khi nào phai nhạt trong lòng chúng ta. Cùng nhau tỏ bày tình cảm hàm ân và yêu thương thương của bản thân mình đến người lái xe đò chịu khó của mình nha!
Tập thơ lục chén bát về thầy cô khôn cùng ý nghĩaChùm thơ lục chén bát về thầy cô ngắn gọn nhưng ngọt ngào cảm xúcNhững bài xích thơ về thầy gia sư xúc cồn nhất
Tập thơ lục chén về thầy cô vô cùng ý nghĩa
Hiện nay những bài xích thơ lục chén về thầy cô được chia sẻ rầm rộ bên trên các social nhất là những dịp nghỉ lễ hội thầy cô. Đây đó là một cơ hội tuyệt vời giúp chúng ta cũng có thể gửi lời tri ân thực bụng nhất mang đến với những người có công dạy dỗ dỗ các bạn trên tuyến phố tri thức. Bên nhau chọn cho mình những bài bác thơ hay độc nhất vô nhị nha!
Một thời học tập trò
Thời trung học , vào ngôi trường solo giảnHàng cỏ tươi , hoa bươm bướm khoe màuLũ shop chúng tôi học hành thì lơ đãngNghĩ mang lại hàng quà bên cổng sân sauChợt cô mang lại , tà áo dài xanh biếcNhư trời xanh , như sóng biển càng xanhÁnh mắt cô thật dịu dàng êm ả tha thiếtVà niềm vui như tố cô bé trong tranhTừ hôm ấy chúng tôi thành chăm chỉQuên trái me chua , quên trái xòai vàngTrong sách bài xích biết bao điều thú vịLòng say sưa như gió lộng mùa sangMột năm học là mấy tuần mấy thángLà mấy ngày mấy giờ đồng hồ phút thần tiênCô sống thọ tỏa hào quang quẻ tỏa sángCho học tập trò thơm ngát tuổi hồn nhiên .
Bạn đang xem: Bài thơ lục bát về thầy cô ngàn nhất
Thầy Ơi
Cây phượng già treo mùa hè trên caoNơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:“Các nhỏ ráng… trong năm này hè cuối cấp…”Chút nghẹn ngào… lớp bụi phấn vỡ lao xao.Ngày ngày qua hay tự tháng năm nàoCon nao nức phi vào trường trung họcThương cây lúa nhập vai từ phân tử thócThầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.Mai thầy về, sảnh trường cũ nằm đau?Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cat bụi?Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủiNhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?Mai thầy về, mùa hotline nắng lên caoVai áo bội nghĩa như màu sắc trang vở cũCon mong gọi sao lòng đau nghẹn ứĐã bao lần nhỏ ngỗ nghịch thầy ơi!
Gửi về cô giáo dạy văn
Có thể hiện giờ cô sẽ quên emHọc trò quá nhiều, làm sao cô lưu giữ hếtXa ngôi trường rồi, em cũng đi biền biệtVẫn nhớ lời trường đoản cú nhủ: đã về thăm.Có thể bây giờ chiếc lá bàng nonCủa ngày em đi sẽ úa màu nâu thẫmAi sẽ nhặt dùm em xác láNhư em thuở nào ép lá giữa trang thơ ?Ước gì… lúc này chỉ là mơCho em được trở về chốn ấyGiữa đồng đội nối vòng tay thân áiĐược vui-buồn-cười-khóc hồn nhiênEm lưu giữ hoài tiết học đầu tiênLời cô dạy: “Văn học là nhân học”Và chẳng ai học ngừng bài học có tác dụng người!Chúng em chú ý nhau rúc rích tiếng cườiLen lén chuyền tay gói me dầm cuối lớpRồi bây giờ theo dòng đời xuôi ngượcVị sâu cay thuở làm sao cứ ngấm đẫm bờ môiNhững lúc bi tráng em lưu giữ quá – Cô ơi!Bài học cũ chẳng khi nào xưa cũ
Khi thầy về nghỉ ngơi hưu
Cây phượng già treo mùa hè trên caoNơi bục giảng giọng thầy sao đột thấp:“Các bé ráng… trong năm này hè cuối cấp…”Chút nghẹn ngào… những vết bụi phấn vỡ lẽ lao xao.Ngày ngày hôm qua hay tự mon năm nàoCon nao nức phi vào trường trung họcThương cây lúa nhập vai từ hạt thócThầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.Mai thầy về, sảnh trường cũ nằm đau?Hay nỗi nhớ bao phủ vùi theo cát bụi?Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủiNhọc nhằn nào thầy gởi lại ngày sau?Mai thầy về, mùa call nắng lên caoVai áo bội nghĩa như màu sắc trang vở cũCon ao ước gọi sao lòng nhức nghẹn ứĐã bao lần nhỏ ngỗ nghịch thầy ơi!
Nghề giáo vinh quang
Nghề nhà giáo muôn thuở vẫn vậyTiễn trò đi là thấy vinh quangMột nghề cao tay đàng hoàngMỗi năm một chuyến “đò ngang” giữ hộ lòngMặc dù thế không hy vọng báo đápChẳng ngại ngần bão táp mưa saThương trò thủy chung ruột ràTrồng cây chỉ muốn nở hoa rất đẹp đềuMặc trời đất bao điều năng độngSự biến chuyển thiên cuộc sống đời thường luân hồiĐời tín đồ từ dịp nằm nôiĐến lúc nhắm mắt bắt đầu thôi học thầyChẳng so tính địa điểm đây nới đóYêu thầy cô nhằm tỏ thánh thiện tàiKiến thức không của riêng aiChỉ cần cần cù miệt mài tu nhânNgày hiến chương muôn lần ghi tạcNghĩa thầy trò không khác thân phụ con“Trăm năm bia đá thì mòn”Ơn thầy dạy bảo lòng son vững vàng bền.
Nghĩa cô thầy mãi ko quên
Bao năm tháng, nay ta giật mình thức giấc giấc
Sắp qua rồi số đông tháng ngày thân thương
Những ngày vui của một thuở mang lại trường
Đang khám phá theo từng chòm mây trắng.
Xem thêm: Ảnh Girl Lạnh Lùng Chất - 47 Girl Lạnh Lùng Ý Tưởng
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dậy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cửa nhà cuộc đời
Và duyên dáng của một bạn con gái.
Tâm hồn con, một nỗi bi hùng dài
Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô hầu như vần nhăn se sắt
Âu yếm quan sát chúng con
Tuổi nhỏ chúng nhỏ nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch call cô là “trại chủ”
Và chúng nhỏ là những con cừu bé nhỏ nhỏ
Cô chăn dắt bên trên đồng cỏ trí thức bao la.
Khi phần nhiều ngày cuối của thời học viên sắp qua
Con mới giật mình nhận biết một điều nho nhỏ
Một tình thương mênh mông và vô tận
Cô dành riêng cả mang lại những con cừu nhỏ tuổi chúng con.
Những bài thơ lục chén bát về thầy cô lôi cuốn nhất sẽ được bọn chúng tôi share trong nội dung bài viết này. Có lẽ rằng các các bạn sẽ cảm thấy rung động trẻ trung và tràn đầy năng lượng và thêm trân trọng khoảng thời hạn bên thầy cô đúng không nào nào! Đồng hành thuộc ptt.edu.vn để theo dõi những bài xích thơ tốt về thầy cô đặc sắc nhất nhé những bạn! Thân Ái!