ptt.edu.vn - Em không buộc phải gì cả mà chỉ cần anh cơ hội này. Mình gồm thể chạm mặt nhau được không anh? Chẳng bắt buộc ôm cũng chẳng đề xuất nắm tay, chỉ ước ao thấy những lo lắng ẩn sâu nơi đáy mắt, chỉ mong muốn nhìn nhau rồi cười cợt hiền một cái, đã có được không?

Bạn đang xem: Em thấy lạc lõng giữa dòng người trên phố đông

“Em thấy lạc lõng chính giữa dòng fan đi trên đường đôngĐi tiếp bao lâu mới tới cuối nỗi buồn?Tại sao em thấy lòng trống rỗngKhi đã từng qua bao rung độngGiờ chú ý yêu yêu thương trôi đi, nhẹ bẫng như không còn gìTại sao dù muốn cũng thiết yếu rơi một giọt nước đôi mắt nàoChỉ biết đành lòng thả trôi.”Anh - quý ông trai em đã có lần yêu!"Đã rất lâu rồi chúng ta chẳng còn liên lạc với nhau. Mặc dù rằng hai đứa vẫn đang thuộc tồn trên trên mảnh đất nền hình chữ S, vẫn đi ngang qua những con đường xưa, vẫn thi phảng phất lại gạnh thăm facebook của nhau chỉ giúp xem lại phần đa tấm ảnh cũ, vội vàng đọc đa số status hay dễ dàng đó là 1 trong thói quen tất yêu từ bỏ.
*

Kết thúc ca học vào tầm khoảng 9 rưỡi tối, sau một ngày tiếp thu kiến thức mệt mỏi, em chỉ muốn bước chân thật nhanh trở về phòng. Nhưng từ bây giờ thay vì chưng cắm phương diện vào chiếc máy tính hay lại ngồi giải quyết hàng tá bài bác tập, em quyết định sẽ đi đâu đó. Em vẫn đi đâu? em cũng đo đắn nữa, muốn đi thì cứ đi thôi. Thật kì quái và vô lí, sao con fan ta lại cứ đến mình dòng quyền mong muốn vào đa số điều không bao giờ có thể xẩy ra hả anh? Để rồi lại chuốc mang sự thất vọng và hụt hẫng. Kẻ Bắc - fan Nam làm sao có thể gặp mặt nhau thân lòng tp hà nội rộng phệ này? Vậy nhưng em vẫn dại nghếch, khờ dại luôn coi phía bên kia đường là anh, chỉ việc em bước đi sang kia là bao gồm thể chạm mặt lại đàn ông trai em đã có lần yêu. Khoảng cách những bước chân thật ngắn ngủi nhưng mà để đụng vào nó lại xa tắp trùng khơi.Em đã mạnh bạo và kết thúc khoát, chưa bao giờ em thấy mình hờ hững như vậy. Dữ thế chủ động xóa số điện thoại cảm ứng thông minh của anh, xóa hết đầy đủ dòng tin nhắn vui vẻ, đậm chất cá tính của nhì đứa với em cũng xóa đi tất cả những kí ức về anh nữa tuy nhiên lại không đủ can đảm vứt quăng quật sợi dây chuyền sản xuất anh tặng. Em vẫn luôn luôn đeo nó bên mình, nó vô trọng điểm nhìn em khóc, nó thờ ơ khi em vui với nó bình thản trong cả khi em vấp ngã nhưng ít ra nó chẳng khi nào để em cô đơn 1 mình cả.Hà Nội về tối đẹp lắm anh à, không gian nhộn nhịp, dòng người tấp nập qua lại. Tốt thoáng ở đâu đó em lại phát hiện khoảnh khắc, 1 bàn tay lại search thấy một bàn tay, một bờ vai tìm kiếm thấy một bờ vai và mái tóc ấy lại rủ xuống đôi vai một ai đó...Người ta trải qua nhau để lại các ánh mắt, thú vui nhưng chẳng bao gồm một ai nghỉ chân lại thuộc em bước tiếp đoạn đường. Em cô đơn, lạc lõng giữa không gian bao la. Em không ghen tỵ với họ, càng không muốn những phút giây và ngọt ngào đó, em không đề xuất gì cả mà chỉ việc anh lúc này. Mình có thể chạm chán nhau được không anh? Chẳng nên ôm cũng chẳng cần nắm tay, chỉ ước ao thấy những lo âu ẩn sâu chỗ đáy mắt, chỉ ước ao nhìn nhau rồi cười hiền một cái, dành được không?

Xem thêm: Thủy Thủ Mặt Trăng Tập 72 - Thủy Thủ Mặt Trăng Vietsub, Thuyết Minh

*

Nếu ko được đứng trước phương diện anh, cần yếu đưa đôi bàn tay nhỏ bé này vuốt vơi lên đống má kia thì xin anh cũng đừng lặng ngắt như vậy. Đã từng nói với anh rằng: "Hãy quên em đi và em cũng trở thành nhanh chóng quên anh thôi, em đủ trẻ khỏe để vượt qua hồ hết nỗi nhức này, em anh dũng buông tay chỉ muốn anh một ngày nào này sẽ hạnh phúc, ví như sau này chúng ta vô tình gặp mặt lại nhau xin anh đừng ghẻ lạnh bước vội, hãy quan sát em với mỉm cười anh nhé!". Đã hứa hẹn với anh như vậy, sẽ ra đi để lại hình ảnh của một cô gái mạnh mẽ, rắn rỏi nhưng mà hình ảnh đó đã nhanh lẹ bị lu mờ. Em đã không làm được, em yếu đuối và đáng thương lắm đúng không ạ anh? Nói quên anh vậy mà lại nhớ anh từng ngày.Khi em buồn chỉ ao ước có anh bên cạnh, chẳng nên kể em nghe những mẩu chuyện vui chỉ cần ngồi ko kể em là đủ.Hãy lau những giọt nước mắt trên đôi gò má nhỏ này, hãy cùng em rong ruổi mọi nơi, giúp em xua tan đa số ngày thu ảm đạm.Mỗi ngày hãy gửi mang lại em một tin nhắn để em thấy mình vẫn còn đó được ai đó yêu thương cùng quan tâm.Nhưng phía đằng sau những muốn kia chỉ là việc lặng thinh cạnh tranh hiểu, em vội phân biệt rằng ngày lúc này và hầu hết ngày sau này "Hà Nội chỉ em cùng với em". © Thanh Vân – ptt.edu.vn
Gửi phần đông tâm sự, sáng tác của chúng ta đến cùng với các fan hâm mộ của ptt.edu.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ cửa hàng emailptt.edu.vn