Bài thơ ngày thu lá xoàn rơi luôn luôn là mùa mang về cho họ nhiều cảm xúc, mỗi bọn họ đều cảm giác rõ rệt về sự đổi khác của ngày tiết trời ngày đầu thu… cái nóng oi bức của mùa hè đã vơi lại, nhường nhịn chỗ cho nhưng cơn gió heo may thổi tung những chiếc lá xoàn rơi trong huyết trời se lạnh. Mùa thu để cho con fan cảm thấy thoải mái, và dễ chịu.

Bạn đang xem: Hình ảnh lá vàng rơi mùa thu


Sự xong của ngày hè nhường chỗ mang đến một mùa thu lá kim cương rơi làm cho lòng tín đồ bỏng nhiên nhẹ nhàng, xôn xao một phương pháp lạ thường. Ở kia không còn sự nắng nóng bức, bí bách của mùa hè, tuồng như đó bao gồm chút se lạnh nhẹ nhàng. Khoảnh khắc cái lá khẽ rơi, chao đảo vài dòng trong gió rồi nhẹ nhàng chạm đất, đơ mình rằng thu khẽ mang đến tự bao giờ.

Xem thêm: 50+ Hình Vẽ Nhiều Chi Tiết, Bạn Đã Biết Hết Các Thể Loại Tranh Vẽ Chưa

Thơ hay ngày thu lá kim cương rơi với lại cảm xúc gì kia rất cẩn trọng trong từng câu thơ mà người sáng tác muốn gởi gấm. Một sự yên bình đến lạ thường, như nước hồ ngày thu lăn tăn không gợn sóng. Giây lát là vàng cài đặt thu rơi cũng như khoảng thời gian tốt nhất có thể để ta dừng lại một lát, chững lại một chút nhìn vào cuộc sống đời thường và bắt đầu những thách thức hay dễ dàng chỉ là lưu giữ lại rằng một ngày đông đầy gió lạnh chuẩn bị đến.

*

Em Đi Qua ngày thu – Tác Giả: Lương Mỹ Hạnh

Em trải qua mùa thuNắng tiến thưởng ươm nỗi nhớEm đi qua mùa thuHoa tím color mắc cỡ

Mùa thu chảy trong gióMùa thu trôi theo mâyThu đi trong ngõ nhỏXao sóng nước hồ nước đầy

Em, em bao gồm thơ ngâyRu hồn thu sinh sống lạiNhững ngón tay mềm mạiRắc thu vàng lên tranh!

Thu còn rất ao ước manhTrong tối trăng văng vắngAnh hôn em thì thầm lặngThu nồng hương ngọc lan.

Mùa Thu Vẫn Đẹp – Tác Giả: Khánh Vũ

Da trời xanh ngắt mấy tầng caoHeo may nhè dịu thổi thì thàoRung rinh khe khẽ nhành hoa TímSắc đá quý nhàn nhạt nắng khô hanh hao…

Con diều no gió vút mây xanhTiếng sáo vi vu hết sức dịu lànhTrẻ nhỏ tuổi lanh chanh vui ríu rítTươi cười cợt hớn hở cảnh thanh bình…

Dòng sông yên bình nước êm trôiCây ước xinh xắn nối đôi nơiThuyền câu nhè dịu trôi theo gióNâng khúc Tình Thu dạ bồi hồi…

Níu Giữ ngày thu – Tác Giả: Tham Vũ

Muốn níu lại một chút cuối mùa ThuBớt hanh khô hao, lời ru nồng hoa sữaĐể lưu lại biết bao điều đang hứaCho thú vui tròn tựa đẹp nhất vầng trăng

Thoáng heo may lúc sáng sớm sương mù giăngEm trầm yên sau gần như gì chưa nóiGiá tiếng này, mà mỗi lúc mệt mỏiCó một bạn khẽ nói: siêu yêu em…

Cơn gió lạnh bỗng nhiên nghe ghi nhớ nhung thêmAnh nơi đâu vòng tay mềm bao gồm ấmNụ hôn làm sao trong nhau còn sâu đậmHay thời hạn đủ thấm để lãng quên

Em một mình mang nỗi nhớ không tênAnh xa mãi chẳng ở mặt em nữaTrái tim sao vẫn giữ tròn lời hứaCủa tín đồ đi, đi mãi chưa chịu về…

Thu nhạt phai – Tác Giả: vương Văn Thưởng

Nếu một ngày ta đứt quãng đôi nơiKhi chiều Thu lá kim cương rơi yên lẽÁnh bình minh mỗi người nhìn một vẻPhố lặng lẽ chân rẽ cách về đâu

Tái cơ lòng thao thức cả đêm thâuKhông gian bi lụy phơi đầy color tím nhạtBỗng cơn gió khơi nổi bi đát man mácGiọt lệ tràn nghe se sắt con tim

Phút ngùi ngùi thầm đánh thức nỗi niềmPhải số phận bắt xa em mãi mãiThu nhạt phai… Thu hoài gieo ngang tráiVần thơ như thế nào vá lại mảnh hồn anh

Thu bây giờ trời rực sắc trong lànhNhớ Thu xưa mình cùng mọi người trong nhà sách bướcNhưng hiện nay hữu hai tuyến đường trái ngượcMộng cầu nhiều… thừa nhận mấy lượt bể dâu

Mùa Thu Nửa Thức Nửa Mơ – Tác Giả: Đặng Vũ

Mùa thu nửa thức nửa mơNửa tha thiết, nửa hững hờ… bạn dưngNửa yêu thương thương, nửa… lưng chừngNửa vui nửa khóc nửa mừng nửa đau

Đợi chờ cũng đã quá lâuNhớ thương cũng đã phai màu… thời gianThôi thì duyên phận nhiều đoanMỏi mòn gối chiếc… cả nghìn đêm thâu

Tiễn mùa thu Thức qua cầuĐể mùa thu Ngủ được sâu giấc nồngQuên đi cái phận… đèo bòngTình duyên dang dở mang lại lòng… an yên

Bên Nhau ngày thu – Tác Giả: Nguyễn Minh

Bước với mọi người trong nhà trong gío lộng mùa thuĐối với em sao mà như bỡ ngỡBởi lần đầu, em đi vào thu đóKhi địa điểm em chỉ tất cả nắng bao gồm mưa

Em bên anh! dung nhan thu vàng gõ cửaHoa lá rung, khi vui đón em sangCon tim anh. Em nè! bâng khuâng quáKhi nụ cười cứ đọng mãi môi mềm

Em hãy nhìn ánh trăng thu êm đềmVà hãy tựa vào ngực anh như thếNơi trái tim cả hai thuộc rạo rựcGiữa minh mông trời tối của mùa thu…

Thu Qua – Tác Giả: Lê Văn Hòa

Lá đá quý trút xuống thu quaNgười nhưng em hẹn đang xa đâu rồi?Để em vẫn call tên ngườiThu qua em tiếc một thời lá rơi…Giá đừng xoàn úa đầy vơiThì đâu đến nỗi em tôi bi lụy tình

Thu bi tráng – Tác Giả: Thu Hoài

Thu về rồi đó anh ơiNgoài kia lá rụng mưa rơi não nùngLòng em tự dưng thấy cô đơnNhớ anh đối với tất cả nỗi bi tráng không tên

Cành cong hè vít mỗi ngàyBây giờ bi quan thảm cả ngày thở thanChim cơ xưa mang đến từng đànLíu lo ca hát nay còn nữa đâu

Trời vàng lá bạc tình thẫm màuMối tình em cũng lệ sầu rưng rưngNgoài trời sao vẫn âm uNhớ bạn bè gửi bài xích thơ thu buồn

Cho mặc dù xa phương pháp đôi đườngVì thu mang tới vấn vương đó màNhững ngày xa biện pháp đôi taEm luôn luôn mong mong anh là của em

Mùa Thu – Tác Giả: ngấm Vũ

Mùa thu xúc cảm dâng đầyMênh với nỗi nhớ xa bay cuối trờiTrong em ý muốn nói nghìn lờiGửi tới anh đó là fan em thương

Mùa thu đem về vấn vươngMình đan tay dạo con đường ngẩn ngơCùng nhau dệt số đông ước mơDù mang lại xa cách mãi chờ đón nhau

Mùa thu kí ức phai màuTình yêu thương ta cũng giăng sầu rứa nhânLá cất cánh xào xạc bên dưới chânLời thề sâu nặng nề mòn dần dần thời gian

Mùa thu đem đến bình anTrong em vẫn giữ vô vàn niềm yêuTim có nhung lưu giữ thật nhiềuThầm mong mỏi nơi kia bao điều tròn thương

Thu Sầu – Tác Giả: Nguyễn Hằng

Mùa đã thanh lịch rồi, em có hay?Heo may giăng mắc, lá rơi đầyAnh ngồi lặng ngắm, mùa thu đếnĐem vàng nhuộm thắm, cả cỏ cây

Gió lạnh bổng về, đâu đó đâySong thưa sương khói, đổ chưa đầyĐốt chút lửa hồng, hâm nóng rượuVơi chưa nửa chén, đã cuồng say

Giông bảo theo về, rơi lất lâyTim ta rạn vở, lệ tuôn đầyEm ơi, em hởi, mùa thu ấyEm có sở hữu về? Một chút mây

Để đổ thêm vào, chén đắng cayThiên thu trôi mãi, chốn lưu đàyCung thương réo rắt, có chút nhớCó kẻ u buồn, cuối chân mây

Mưa cứ rơi hoài, gió lung lâyAnh thành tượng đá, kiếp lưu đàyNhớ thuở ôm em, nhìn lá chếtDâng sầu mắt biếc, tuổi thơ ngây