Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh từng cho biết, sẽ cố gắng giữ nhịp ánh sáng tác rất nhiều đặn hàng năm một thành phầm văn học. Năm nay, giữa bộn bề công việc, thân sự để ý của bạn đọc với phần thưởng Văn học tập ASEAN mà lại nhà văn vừa đón nhận, tác phẩm tiên tiến nhất của anh vẫn ko trễ hứa với bạn đọc. Và có lẽ trong số những tác phẩm ở trong phòng văn Nguyễn Nhật Ánh, thành quả mới này có cái nhan đề mang đậm chất thơ nhất: “Tôi thấy hoa đá quý trên cỏ xanh”.

Bạn đang xem: Ngồi im trong gió nghe đêm rớt chợt thấy hoa vàng trên cỏ xanh


*

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh ký tặng ngay sách cho mình đọc hâm mộ.

Xem thêm: Làng Lá Mobile - Naruto Sakura Wallpapers


Chợt thấy hoa vàng trên thảm cỏ

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh có hai dìm xét về tác phẩm tiên tiến nhất của mình: “Lần đầu tôi cho xuất hiện các nhân đồ dùng phản diện” cùng “Tôi muốn nhấn mạnh đến điều ác của sự vô tâm”…

Thật nặng nề để đưa ra một bội phản diện trong tác phẩm tiên tiến nhất của anh. Nếu nói bội nghịch diện, cả thành phầm khả dĩ bao gồm một nhân thiết bị Sơn, bé ông Bá Huân. Một cậu bé bỏng học dốt, mê man chơi, tính tình thích doạ kẻ yếu, khiếp sợ người mạnh… tạm xem như là phản diện dù cho mới chỉ là mầm mống của sự gian ác trong tương lai.

Thế nhưng, cái ác của sự vô trọng điểm lại được bội phản ánh rất rõ ràng nét, rõ đến nỗi thỉnh thoảng nó khiến người phát âm lạnh người. điều ác có khi vô cùng nhẹ nhàng, như cơ hội nhân vật chính để mặc cho tất cả những người hàng làng mạc bắt đi bé vật thân thiết nhất của em mình chỉ vì một ít ghen tuông. Chỉ một bỏ ra tiết nhỏ tuổi đó thôi sẽ làm fan đọc bắt buộc ngậm ngùi, sự tăm tối đã lan trong tâm địa hồn của một đứa trẻ. Cũng đều có khi cái ác thể hiện dữ dội như cơ hội cậu nhỏ bé lao vào tấn công em mình đến liệt nệm chỉ vì sự phát âm lầm. Cũng có thể có khi cái ác của sự vô trung khu lại được thể hiện gián tiếp như cô bé Nhi bị tinh thần phải sống cách quãng chỉ vì chưng sợ đều đứa trẻ em chọc ghẹo, hay bố của Mẫn chỉ vì một căn bệnh đề xuất lựa lựa chọn sống chui sống nhủi, thậm chí còn dùng cả biện pháp quyết liệt nhất để bỏ ra đi.

Vậy Tôi thấy hoa kim cương trên cỏ xanh có giống với một vài tác phẩm khác cũng ở trong phòng văn Nguyễn Nhật Ánh không? Câu vấn đáp là gồm và không! Có, do nó cũng có thể có một số mô típ quen thuộc. Không, là vì các mô típ này đã có tác giả đưa lên một khoảng cao mới. Các tuyến nhân vật quyết liệt hơn mặt khác cũng đời hay hơn. Ở một chu đáo nào đó thì tác phẩm là một trong những sự kết nối mới, nó gồm cái sầu nhẹ nhàng của các Mắt biếc, Đi qua hoa cúc, Còn chút gì nhằm nhớ… nhưng cũng tương đối đầy đủ tiếng mỉm cười hồn nhiên của không ít Thằng quỷ nhỏ, Kính vạn hoa, Chú bé nhỏ rắc rối… toàn bộ đều được kể bởi một giọng văn đậm chất Nguyễn Nhật Ánh, nhẹ nhàng pha chút tinh nghịch, hài hước đôi khi có cả một chút của việc chua xót, lắng đọng…

Và một điểm rất dị nhất nữa đó là cách gọi tác phẩm. Cũng tương tự hai câu thơ mở đầu, chúng ta có thể đọc qua rồi mỉm cười hoặc chau mày với những tình huống trong truyện. Nhưng lại chỉ khi phát âm lại lần nữa, bạn sẽ thấy khuất sau những đưa ra tiết thông thường lại là mọi suy ngẫm mới, phần lớn cảm nhấn mới. Sự ghen tuông tưởng chừng ngu ngơ kia tất cả phải là điều mà người cứng cáp cũng vẫn vấp váp phải, cái câu chuyện chui bụi rậm của hai đứa trẻ chưa kịp lớn khiến cho người gọi mường tượng đến các điều mang tính thời sự của hôm nay… toàn bộ hiện ra cũng giống như khi ngồi lặng im nhằm nghe trong gió tiếng “đêm rớt”.

Chương sau cuối của chuyện cũng đồng thời có tên của tác phẩm. Gieo cho chính mình đọc đầy đủ tâm trạng đối lập nhưng người sáng tác vẫn đau đáu trong thâm tâm về đối tượng người tiêu dùng bạn đọc chủ yếu của bản thân mình là thiếu hụt nhi yêu cầu chương cuối này đưa các sự mang lại một kết viên tốt đẹp tuyệt vời nhất có thể. Tác giả thầm nói nhở độc giả rằng: “Bạn cũng biết rồi đó, lúc nào cũng nhìn sau này bằng ánh nhìn u ám thì làm sao sống nổi!”. Hoa quà trên cỏ xanh, chắc hẳn rằng đó đó là bông hoa của mong muốn và hạnh phúc trong cuộc sống từ bây giờ