Bạn đang xem: Chọn lọc 99+ bài thơ hay về tình yêu đơn phương ngậm ngùi
1. đứng đầu những bài bác thơ xuất xắc về tình yêu đối kháng phương thầm kín
Tình yêu 1-1 phương ngậm ngùi, yêu thương nhưng không đủ can đảm thổ lộ, yêu thương chỉ dám quan sát từ xa. Gồm nỗi đau nào rộng thế? trường hợp bạn đang yêu thương đơn phương hãy bạo dạn thổ lộ cảm xúc nhé ! Sau đấy là những bài xích thơ tình đơn phương tuyệt nhất cho chính mình chia sẻ.
Thơ tình yêu đối chọi phương ngậm ngùi
Hai bọn chúng Mình
(Đồng Ánh Liễu)
Hai bọn chúng mình là tình gì hả anh
Lúc thương nhớ - thời gian vấn vương các quá
Lúc lặng im - với chông chênh cho lạ
Chẳng thiết tha chẳng hy vọng ngóng vượt nhiều
Hai chúng mình chẳng bắt buộc là bạn yêu
Nhưng mỗi sớm mỗi chiều những nhung nhớ
Em đôi khi cũng dỗi hờn vô cớ
Anh nhói lòng chẳng nỡ để em đau
Hai bọn chúng mình chẳng hẹn mong mai sau
Chỉ lặng lẽ âm thầm thương nhau các như thể
Ta ra đời để muôn thuở là thế
Vướng vít sợi tình- thân cõi nhân gian!
Hai chúng mình chẳng thuộc vượt gian nan
Chỉ mong nhau qua muôn nghìn giông tố
Vì ta đang lạc vào nhì bến đỗ
Mãi mãi tuy nhiên hành - không tồn tại điểm giao
Hai chúng mình thương tha thiết biết bao
Hình láng nhau tương khắc sâu vào trung tâm trí
Thấu gọi nhau qua từng cái suy nghĩ
Nhưng chỉ âm thầm - chẳng dám sát thêm
Quán tưởng một điều ta vẫn sinh hoạt bên
Nguyện cầu lẫn nhau ấm êm hạnh phúc
Lo lắng ân cần giữa hư giữa thực
Liệu tất cả đau lòng nếu đang mất nhau..?
Rõ ràng bọn chúng mình chẳng tất cả gì đâu
Cất trong thâm tâm nhau trọn đời trọn kiếp...!
Tình đối kháng phương
Anh không hề trở lại bến ngày xưa
Hàng cây cũng new vừa xoàn hết lá
Sầu nón nghiêng hẳn về đà cơn gió đã
Bay xuống lên nên rách nát cả bên vành.
Mỗi chiều về thắc thỏm nhớ ngóng anh
Rồi bái thẩn dỗ dành riêng đôi chân bước
Bèo cứ theo dòng nước trôi lần lượt
Buồn lệ tuôn đôi mắt ướt đẫm nhạt nhòa.
Em đâu ngờ…mình đang quá thiết tha
Trao gửi nhớ đậm chất về phương ấy
Tinh yêu em luôn đong đầy đến vậy
Chỉ đối kháng phương anh đâu phiêu lưu nào.
Chiếc lá xoàn đang hòn đảo lộn bên trên cao
Con đò cũng cắm sào neo bến vắng
Phía trời xa vầng Trăng xưa sắp tới lặn
Còn mình em ngồi bẽn lẽn trông chờ.
Thơ tình yêu xuất phát điểm từ 1 phía
Tủi phận
Yêu em lắm nhưng nào đâu can đảm
Giấu nỗi niềm trong tâm khảm riêng biệt mang
Phận white tay thân áo vải cơ hàn
Em cao niên lụa là địa điểm gác tía
Muốn yêu em hại miệng đời mai mỉa
Nên âm thầm lặng lẽ dạ xót xa
Bởi thấy bản thân chẳng được giống tín đồ ta
Để to gan dạng thốt ra lời bày tỏ
Có mọi đêm lòng quặn nhức vò võ
Nhớ em nhiều rồi lại ngó mong muốn lung
Gió ngang qua vai buốt lạnh buốt lùng
Nhưng cần thiết cuốn trôi cái suy nghĩ
Đời lênh đênh lòng trường đoản cú ti là vậy
Lấy niềm vui che đậy những niềm đau
Biết phận mình đề xuất nào dám trèo cao
Vì nhị chữ hèn sang nào chung lối
Bàn tay bó ngắn thì làm sao với tới
Đành ngùi ngùi để nước đôi mắt tuôn rơi.
Xem thêm: Công Thức Tính Đường Sinh Là Gì ? Đường Sinh Là Gì
➤➤ Nếu ai đã từng yêu đối kháng phương vẫn hiểu được cảm xúc bất lực, tủi thân mang lại nhường nào. Dành tất cả tình yêu cho người ấy nhưng lại chỉ dấn lại được sự thờ ơ, rét nhạt. Anh biết họ ngăn phương pháp nhau do hai chữ lịch sự hèn. Anh nhị bàn tay trắng sao với tới được em cần đành đồng ý yêu đối kháng phương, yêu trong thì thầm lặng
Tình mượn
Cho tôi mượn một láng hình
Để ghép cho trọn côn trùng tình đối kháng phương
Mượn một tiếng lưu giữ lời thương
Để thôi hiu hắt tối trường lẻ loi…
Tôi mong mượn một nụ cười
Cho hồn bay bổng giữa trời hoa mơ
Cho tôi mượn một con gái thơ
Gieo vào câu chữ đợi đợi thủy chung…
Mượn đôi chân nhỏ đi cùng
Con đường phía trước nở bừng hoa xuân
Mượn vòng tay nóng một lần
Ôm vào xóa kiếp phong è cô đơn…
Cho tôi mượn một nụ hôn
Chưa từng nở hé vẫn tồn tại trinh nguyên
Mượn làn tóc xõa nhung huyền
Để bàn tay vuốt về miền cầu ao
Mượn một các giọng nói ngọt ngào
Nghe như mật ngọt đổ vào buồng tim
Mượn luôn luôn lời hứa làm tin
Mai gồm duyên hẹn mà tìm đến nhau.
Hạnh phúc đó sao chẳng nằm trong về em?
Yêu thầm
Anh rất nhớ và yêu em những lắm
Nhưng ngại mà lại đâu tất cả dám nói ra
Sợ có tác dụng phiền ảnh hưởng đến tín đồ ta
Thôi lặng lẽ âm thầm mình trường đoản cú yêu âm thầm vậy
Ngày qua ngày mà lại lòng bi ai thế đấy
Nhìn fan ta rồi thầm nhớ trộm yêu
Một chút thôi đâu dám mong mơ nhiều
Yêu âm thầm lặng lẽ một tình ái trong mộng
Mới gặp gỡ em mà trái tim rung động
Người yêu thầm hỏi có tội ko em ?
Mối tình câm đầy mộng mỵ khát thèm
Dù biết trước bắt buộc thành khát vọng
Tôi yêu em yêu cầu suốt ngày mơ mộng
Mãi thông thường tình mà không thích yêu ai !
Đời mù mịt đâu tất cả thấy tương lai
Cứ như thế một mối tình dại dột
Ngọn lửa tình vẫn ngày tối thiêu đốt
Trái tim tôi đã yêu quá mất rồi
Dẫu biết rằng tình chẳng thể tầm thường đôi
Chót yêu thương em tình yêu si tuyệt vọng!
➤➤ Bài thơ ngấm đẫm nỗi bi lụy trong từng câu chữ. Chót yêu 1-1 phương một người nên từ nhớ, trường đoản cú thương. Dẫu biết rằng chẳng thể thông thường đôi tuy thế ngọn lửa tình lại cần thiết nào kết thúc cháy. Nó cứ hôm sớm thiêu đốt bé tim. Anh biết rằng đó là tình dở người dốt mà lại chẳng biết làm sao khi đang quá yêu thương rồi.
Đơn Phương
Khi anh biết tim mình bị rung động em
Là anh chọn 1-1 phương nhưng im lặng
Cho nổi thương nhớ nằm lặng trong miền băng lạmh
Sẽ không bao giờ thấy được nắng nóng ngày mai.
Khi anh biết chuyện tình mình không tồn tại tương lai
Là anh vẫn miệt mài tìm giải pháp loại bỏ
Yêu một bạn không yêu bản thân thật khó
Hi vọng các nhưng mãi là cuộc tình đối chọi phương
Khi anh biết bản thân yêu em quá đậm sâu
Là anh đã biết ngày say tim sẽ thổn thức
Vì yêu thương em!Anh yêu nhiều hơn thế nữa hơi thở
Anh từ bỏ trách mình không biết cách để yêu em
Dẫu tất cả ra sao
Dẫu cố nào …anh vẫn cứ yêu em
Mặc tình em không giành riêng cho anh nữa
Trong tim anh…em luôn là ngọn lửa
Sưởi ấm hồn anh như thuở ban đầu
Dẫu chũm nào…anh chẳng giận em đâu
Dù nhị ta không thông thường câu thệ ước
Như giấc mơ…đâu dễ dàng gì tất cả được
Lệ trực trào…anh giấu ngược vào tim
Trong giấc mơ hoang hoải anh kiếm tìm
Từng kỷ niệm thấm sâu trong nỗi nhớ
Nghe đâu đây ..vẫn nồng thắm hơi thở
Của nhị ta… ngạc nhiên …nụ hôn đầu
Dẫu hiểu được tình này đã chìm sâu
Con tim anh..nguyện trao em…mãi mãi
Mặc Trời cơ bắt nhị ta sớm phải
Lìa xa nhau chừng trong cay đắng tủi hờn.
Tình yêu đối kháng phương ngậm ngùi
Yêu Đơn Phương các Thương Nhớ
Yêu đối chọi phương có bao giờ hạnh phúc
Lòng bao giờ cũng dục thúc bi lụy tênh
Biết khi nào hình nhẵn ấy anh quên
Cùng giấc mộng mang tên em… nhỉ?
Ờ thì tối anh 1 mình tự kỉ
Viết vần thơ với cảm xúc giờ đây
Ờ trung khu hồn lúc nào thì cũng trên mây
Đếm nỗi nhớ từng thời gian tha thiết
Yêu đối chọi phương nhưng vô cùng da diết
Rất thành tâm mà chẳng biết ngày mai
Là sau này em vẫn ở bên ai
Anh yên ổn lẻ vào men không đúng tình mãi
Em biết không tối anh thầm hại hãi
Rồi một ngày em vẫn phãi bên ai
Cho phố buồn, con phố vắng, phôi phai
Cho anh mãi các đắng cay, yêu thương nhớ!
➤➤ Yêu 1-1 phương đau lắm, tổn hại lắm. Nỗi bi thương cứ cầm day dứt mãi khôn nguôi. Dẫu vậy biết làm sao khi trái tim gồm lý lẽ riêng rẽ của nó. Hi vọng những câu thơ tuyệt về tình yêu đối kháng phương của ptt.edu.vn sẽ giúp bạn được trải lòng, được share và rất có thể tìm lại một chút ít bình yên mang lại trái tim.
2. Chùm thơ xuất xắc về tình yêu solo phương tuổi học tập trò
Tình yêu thương tuổi học tập trò vốn mơ mộng cùng tinh khôi lắm. Đó là đều rung cảm đầu đời mãi không thể nào quên được. Phần đa câu thơ tuyệt về tình yêu đối chọi phương tuổi học tập trò chính vì vậy cũng mang gần như nỗi niềm vô cùng riêng.
Trái tim ta lỡ nhịp vì một tiếng cười cợt trong lớp học, giỏi ngơ ngẩn do một góc nhìn trong veo trên sảnh trường một ngày ngập nắng… Nỗi ghi nhớ chỉ riêng bản thân ta...
Tình yêu đối chọi phương tuổi học trò
Tuổi Hồng Thuở Ấy
(Minh Hằng)
Bồng bềnh gió chải tóc mâyNắng nghiêng lơi lả hây hây má hồng
Vườn xưa bao nỗi ngóng trôngHạ về nhặt lại tuổi hồng ngày thơMột thời áo trắng mong mơTròn xoe hai con mắt đứng chờ đón nhau
Thẹn thùng nép nhánh hoa ngâuBóng trăng lổ đổ áo màu mỉm cười duyênĐêm mơ trộm lúm đồng tiềnĐuổi nhau khúc khích mặt triền sông xưa
Giọt yêu lấp lánh trong mưaQuyện mùi hương tóc như vừa đâu đâyHạ về thập thò trong mâyTuổi hồng thuở ấy vương vãi đầy túi thơm